Đại hội Trà Kiệu 2017 – cơ hội trở về bên...
GIÁO PHẬN ĐÀ NẴNG *** THÔNG BÁO CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI HỘI HÀNH HƯƠNG NĂM 2017 Trà Kiệu, 30 – 31/5/ 2016 Kỷ...
Câu chuyện cô bé quàng khăn đỏ hẳn đã trở thành kí ức in sâu trong tuổi thơ của bạn, giúp bạn hiểu được thế nào là lòng can đảm ngay từ khi còn thơ bé. Nếu bạn có ước mơ được trở về với tuổi thơ trong trẻo ấy để tiếp thêm cho mình động lực mạnh mẽ để đương đầu với cuộc sống khó khăn của hiện tại, câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ của hiện tại này xin dành cho bạn.
Saglana Salchak sống cùng với ông bà ngoại của em tại một ngôi nhà nhỏ tại một trong những vùng hẻo lánh nhất Siberia, gần biên giới Mông Cổ. Mẹ và cha dượng của cô bé phải trông coi đàn ngựa được chăn thả trong rừng taiga, nên không thể có mặt để chăm sóc em thường xuyên. Ngày thường, bà ngoại là người chăm lo cuộc sống cho cô bé và người ông mù lòa của em.
Sáng hôm đó, như thường lệ, Saglana dậy từ rất sớm, em chạy sang giường để ôm người bà yêu quý của mình. Nhưng cô bé năm tuổi cảm thấy rất lạ, bà không động đậy, thân thể lại không còn chút hơi ấm. Cô bé nhanh chóng gọi ông ngoại dậy, em sợ bà đã gặp chuyện chẳng lành. Ông ngoại tới bên bà, nhưng khi chạm vào người vợ thân yêu của mình, ông sợ rằng bà đã không còn sự sống.
Trong sự bối rối, ông ngoại đã nói cô bé Saglana mau đi tới ngôi làng gần nhất để cầu sự trợ giúp. Vì đôi mắt đã lâu không còn nhìn thấy ánh sáng nên ông ngoại không nhận ra rằng lúc ấy trời mới tờ mờ sáng, và ngôi làng gần nhất cũng cách căn nhà của hai ông cháu cả mấy dặm đường.
Saglana không suy nghĩ nhiều, cô bé năm tuổi nhanh nhẹn đi tìm hộp diêm, em sẽ dùng nó để đốt lửa trong trường hợp khẩn cấp. Ngay sau đó, cô bé ngay lập tức lên đường, mặc cho những cơn gió cứ gầm thét từng hồi. Trước mặt em là con đường tuyết trắng xóa trải dài như tới tận chân trời.
Cô bé sau này kể lại với mọi người về cảm giác của em lúc bấy giờ: “Cháu cứ đi, cứ đi như vậy cho tới lúc tới được nơi đó”. Trong tâm trí của cô bé lúc bấy giờ hẳn không có những bước chân nặng nề ngập trong tuyết sâu, hay những con sói đang đói khát có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Có lẽ hình ảnh người bà thân yêu đang nằm chờ em nơi căn nhà nhỏ đã chiếm hết tâm trí cô bé.
Sau ba giờ đồng hồ liên tục đi bộ trong cái giá rét -34 độ C, em đã đến được ngôi làng gần nhất, cách nhà em tám cây số. Như có một phép màu xuất hiện, khi cô bé tưởng như không thể cất nổi bước chân, một số dân làng đã phát hiện ra em. Dù cái đói và cái rét đã thấm sâu trong thân thể bé nhỏ đang run rẩy, cô bé vẫn kịp cầu cứu sự giúp đỡ của mọi người: “Hình như bà cháu chết rồi”. Những người dân trong làng đã ngay lập tức dùng điện thoại vệ tinh để gọi cứu hộ, tới trợ giúp ông bà em.
Câu chuyện cô bé quàng khăn đỏ của thời hiện đại lại không có được một kết thúc có hậu như trong chuyện cổ tích. Mặc dù Saglana đã cố gắng hết sức của mình nhưng khi đội cứu hộ đến, bà em đã qua đời. Người ta đã xác định được bà ra đi vì một cơn đau tim. Đây dường như không phải là một điều quá bất ngờ vì bà của cô bé trước đây đã có tiền sử của căn bệnh này. Nhưng may mắn không hoàn toàn tắt, các nhân viên cứu hộ đã cứu được ông ngoại của Saglana.
Khi những người dân của ngôi làng phát hiện ra cô bé, họ đã đưa ngay em tới trạm y tế. Ở đây, em đã nhận được những sự chăm sóc rất chu đáo nhất. Mọi người trong làng cũng không quên bày tỏ lòng cảm phục sâu sắc sự dũng cảm của em. Ai ai cũng vui mừng khi biết giờ đây cô bé đã an toàn, bởi mọi người đều không khỏi rùng mình khi nghĩ về con đường em đã đi qua. Chắc hẳn, những người dân tốt bụng nơi ấy, trong tâm cũng không ngừng cảm ơn những Thiên thần hộ mệnh đã bảo vệ cô gái bẻ nhỏ nhưng quả cảm này. Và họ luôn giữ một niềm tin trong sáng rằng trái tim ấm áp của cô bé giống như ngọn lửa giữ tất cả những nguy hiểm rời xa em.
Mẹ của Saglana đã nhanh chóng quay trở về để chăm sóc em. Nhưng cô đang bị chính quyền địa phương cáo buộc vì sự lơ là của mình đối với con gái nhỏ: Sống với ông bà đã già và đều có bệnh là một điều kiện sống quá bấp bênh và nguy hiểm đối với một em nhỏ mới năm tuổi. Nhưng mọi hình phạt có lẽ sẽ không có nhiều tác dụng với một người mẹ bằng chính câu chuyện và hình ảnh của cô con gái nhỏ: Đôi mắt em vẫn đượm buồn, khuôn mặt vẫn mang một vẻ trầm ngâm mỗi khi người khác nhắc tới bà. Mẹ em sẽ hiểu, tâm hồn non trẻ của em sẽ cần lắm sự thương yêu và che chở.