Đại hội Trà Kiệu 2017 – cơ hội trở về bên...
GIÁO PHẬN ĐÀ NẴNG *** THÔNG BÁO CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI HỘI HÀNH HƯƠNG NĂM 2017 Trà Kiệu, 30 – 31/5/ 2016 Kỷ...
38 phó tế thuộc khóa XI Đại Chủng viện Vinh Thanh và một thầy dòng Đức Mẹ Lên Trời (AA) đã được Đức cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp – Giám mục Giáo phận Vinh truyền chức linh mục vào ngày 14/11/2016 tại quảng trường Tòa Giám mục Xã Đoài. Đồng tế với Vị Chủ chăn Giáo phận trong đại lễ còn có Đức cha Phụ tá Phêrô Nguyễn Văn Viên, quí cha trong và ngoài Giáo phận cùng với khoảng 30.000 giáo dân tham dự. Đây là lần truyền chức linh mục có số lượng tiến chức đông nhất trong lịch sử Giáo phận Vinh, đánh dấu một mùa ơn gọi bội thu của riêng giáo phận Vinh cũng như của toàn Giáo hội Việt Nam.
Lãnh nhận thánh chức để phục vụ
“Nhờ bí tích Truyền Chức Thánh, linh mục được thánh hiến theo hình ảnh Đức Kitô, Linh Mục tối cao và đời đời, để rao giảng Tin mừng, chăn dắt các tín hữu và cử hành việc phụng tự linh thánh”(Lumen Gentium, 28). Linh mục sống động hóa hình ảnh Đức Kitô trong tinh thần phục vụ dân Chúa. Như thế, việc phong chức để phục vụ là căn tính của linh mục và đây cũng chính là ý nghĩa nổi bật mà toàn bộ nghi thức phong chức linh mục sáng 14/11 diễn tả và hướng tới.
Ngay sau bài Tin Mừng, nghi thức phong chức bắt đầu bằng việc tuyển chọn ứng viên. Đức cha Phụ tá Phêrô, Giám đốc Đại Chủng viện Vinh Thanh, đại diện cho Hội Thánh địa phương thỉnh cầu Đức Giám mục Giáo phận phong chức linh mục cho các ứng viên. Với vai trò của Đấng bản quyền địa phương, Đức cha Phaolô đã chấp nhận lời thỉnh cầu này trong tinh thần tin tưởng.
Thái độ phục vụ của linh mục được Đức cha Phaolô chia sẻ cách rõ nét trong bài huấn dụ. Lấy cảm hứng từ đoạn Tin mừng theo thánh Matthêu, Ngài đã nhấn mạnh rằng, linh mục được cất nhắc từ muôn dân không phải là để thống trị, nhưng là để phục vụ; không phải đứng trên đoàn chiên được trao phó, nhưng là tôi tớ của họ; không phải tìm kiếm tư lợi bằng quyền bính trần thế, nhưng chỉ mưu cầu những gì thuộc về Đức Kitô; không được độc đoán và cứng nhắc trong việc trao ban bí tích, nhưng hãy sử dụng năng quyền bí tích với lòng thương xót, nhân từ và khiêm tốn. Mặc lấy thái độ của Đức Giêsu khi thẳng thắng phản bác thỉnh nguyện quyền bính của hai tông đồ trong bài Tin mừng, Đức cha cũng tha thiết nhắn nhủ các tân chức: “Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người” (Mt 20,28).
Để cụ thể hóa thái độ ấy, một trong những việc làm thiết thực mà Đức cha Phaolô muốn các tân chức phải thực thi, đó là “đừng quên người nghèo”. Bởi những người nghèo là đối tượng của tình yêu ưu tiên mà Giáo hội, suốt dòng lịch sử, luôn đau đáu hướng tới để phục vụ. Hơn nữa, tại mảnh đất nghèo lại thường xuyên phải gồng mình hứng chịu những thiên tai, nhân tai như giáo phận Vinh, người nghèo lại cần phải được an ủi, chăm sóc và yêu thương hơn hết.
Tiếp sau đó là phần thẩm vấn của Đức Giám mục, lời hứa của các tiến chức và kinh cầu các thánh. Phần chính yếu của nghi thức là việc đặt tay và lời nguyện phong chức, qua đó, Chúa Thánh Thần được ban cho các tiến chức để thi hành thừa tác vụ linh mục. Toàn quảng trường chăm chú tham dự và chìm đắm trong không khí linh thiêng của các nghi thức ý nghĩa.
Nghi thức khiến nhiều người cảm động nhất có lẽ là phần mặc lễ phục. Bố mẹ của các tiến chức, chân đi không vững, lưng hơi còm, mắt đã mờ, hạnh phúc mang lễ phục lên trao cho những đứa con của mình. Bố mẹ trao lễ phục là trao cả cuộc đời, cả tình yêu, ước mơ và hi vọng cho con mình, để rồi được quên đi chính mình, quên đi những khó khăn, vất vả và thiệt thòi. Các linh mục nghĩa phụ mặc áo cho những người con thiêng liêng của mình cũng là mặc lên cho các tân chức tâm tình chịu ơn mà họ luôn phải mang bên mình, cũng như mặc lấy thánh giá của Đức Kitô, Đấng đã dệt nên màu áo thập giá hi sinh đó.
Nghi thức phong chức tiếp tục với việc xức dầu thánh, trao bánh rượu và kết thúc bằng việc trao ban bình an. Qua cử chỉ này, Đức Giám mục thể hiện dấu chỉ đón nhận tân chức như cộng sự viên mới vào sứ vụ của mình. Bằng sự tin tưởng và mở rộng vòng tay, các linh mục hiện diện cũng chào đón tân chức vào hàng linh mục.
Như vậy, toàn bộ nghi thức phong chức mặc lấy một ý nghĩa, một thông điệp muốn gửi gắm đến chính các tân chức. Họ lãnh nhận để rồi cho đi, được phong chức để rồi phục vụ những đoàn chiên mà Chúa và Giáo hội trao cho các ngài.
Niềm vui ngày mùa ơn gọi
Có thể nói, ngày lãnh nhận thiên chức linh mục là ngày mùa thu nhận thành quả đã được ươm mầm, gieo trồng và chăm bẵm. Để rồi từ đây, cánh đồng truyền giáo của Giáo hội có thêm những thợ gặt lành nghề. Và ngày mùa ấy thật nhiều niềm vui đối với Giáo phận, các tân chức và cộng đoàn dân Chúa.
Nằm trong chuỗi sự kiện trọng đại của Giáo phận những ngày giữa tháng 11, lễ truyền chức linh mục là một niềm vui lớn mà Giáo phận được lãnh nhận. Niềm vui ấy được nhân lên bội phần, khi đây là lần phong chức có số tiến chức đông nhất trong lịch sử Giáo phận suốt 171 năm qua. Giáo phận Vinh, ngang qua thánh lễ truyền chức này, đón lấy một món quà to lớn và vô giá, trong tâm tình tạ ơn Thiên Chúa.
Niềm vui ngày phong chức trở nên thật cụ thể nơi các tân linh mục. Suốt thời gian của nghi thức phong chức, cái nắng đổ lửa làm từng khuôn mặt nóng ran, đỏ ửng, làm tấm áo thánh chức mới hiện rõ những dòng mồ hôi chảy dài, nhưng cũng không thể thiêu đốt niềm vui thẳm sâu nơi tâm hồn các tân chức. Niềm vui ấy được nói lên qua lời tạ ơn cuối thánh lễ của cha đại diện Giuse Nguyễn Văn Thiện: tạ ơn Thiên Chúa, tri ân quí Đức cha, quí cha, ban đào tạo, ban tổ chức đại lễ, ân nhân, thân nhân, những người đang hiện diện cũng như những ai đã và đang âm thầm nâng đỡ các tân chức cách này hay cách khác. Chỉ mấy lời được thốt ra từ môi miệng chắc chắn không thể diễn tả hết được niềm vui, tâm tình tạ ơn và khao khát dấn thân của các tân chức. Thế nhưng, có lẽ chỉ chừng ấy thôi, niềm vui ngọt ngào cũng đã phát tỏa rộng khắp, len lỏi mọi tâm hồn đang hiện diện.
Quả thực, niềm vui ấy hiện hữu rõ nét trên khuôn mặt của từng người trong cộng đoàn tham dự thánh lễ. Suốt ba giờ phải đằm mình dưới cái nắng chói chang, nhưng ai nấy cũng đều kiên nhẫn, hi sinh trong lời cầu nguyện cho các tân chức. Niềm vui được hiện thể hóa qua những tiếng vỗ tay chúc mừng. Có tiếng vỗ tay trong nụ cười rộn rã, có tiếng vỗ tay xen lẫn những giọt nước mắt hạnh phúc. Biết bao hi sinh được đền đáp. Biết bao mong mỏi thành hiện thực. Và niềm hi vọng cất cánh, bởi rồi đây biết bao con chiên bơ vơ sẽ có người chăn dắt, biết bao đau khổ sẽ biến thành niềm vui. Như thế, niềm vui chính là diện mạo của thánh lễ đặc biệt, của mùa ơn gọi bội thu này.
Hi vọng và tin tưởng rằng, với ân ban dạt dào của Chúa, sự nâng đỡ hết mình của quí Đức cha, quí cha và cộng đoàn, sự cố gắng không ngừng nghỉ, mặc cho sự yếu đuối của phận người, các tân chức sẽ có đủ sức mạnh và nghị lực để sống đúng với căn tính ơn gọi linh mục của mình. Lời căn dặn của vị tông đồ trưởng như đang thôi thúc các tân chức bước vào sứ vụ mới: “Anh em hãy chăm sóc đoàn chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho anh em: lo lắng không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như Thiên Chúa muốn, không phải vì ham hố lợi lộc thấp hèn, nhưng vì lòng nhiệt thành tận tụy” (1Pr 5,2).